ta là ai trong cuộc đời này

Các lát cắt này đại diện cho yếu tố/giá trị tạo nên hạnh phúc trong cuộc sống của mỗi người; theo nhu cầu và thiên hướng khác nhau. Thông qua 8 tiêu chí, với các lát cắt được chấm điểm từ 1-10. Số điểm đánh giá sẽ thể hiện mức độ hài lòng của bạn về các khía cạnh cuộc sống. Tại đó, giá trị 1 gần nhất với tâm, 10 sẽ nằm ở cạnh của vòng tròn. Trong cuộc sống, chúng ta nhất định không thể bỏ qua hai chữ "cảm xúc". Cuộc sống sẽ rất vô vị và nhàm chán nếu chúng không có hai chữ "cảm xúc" này. Nó như là hương vị trong nồi canh của mẹ, cho ký ức, hiện tại và tương lai của chúng ta thêm phần ngọt ngào. TA LÀ AI? Câu hỏi nhức nhối này hẳn phải được nêu ra từ thuở hồng hoang, khi con người lần đầu tiên ý thức được sự hiện hữu của mình trong cuộc sống. Và trong phạm vi đời sống của mỗi chúng ta, dường như nó đã khởi sinh từ một lúc nào đó rất sớm mà ít khi ta còn nhớ được, để rồi vẫn tiếp tục đeo đuổi ta một cách dai dẳng cho đến tận cuối đời. Vay Tien Nhanh Ggads. [G]Khi ta ngước mắt nhìn trời xanh [Em]bao nhiêu tinh tú mặt trời mặt trăng[C]Vinh quang Chúa chiếu rạng trời cao[D]Thưởng ngoạn công trình Chúa lập sanh[G]Ta là ai mà Chúa phải bận tâm[Em]Ta là ai mà muôn loài phục tùng[C]Ta chỉ là các bụi, là giọt sương mai [D]Ta không thể hiểu thấu tình yêu diệu kỳ[G]Thế nhân là gì? [Em]Chúa phải chịu chết[C]Chính trên thập tự [D]Chúa tuôn giòng huyết[G]Ta là ai là con của Đức Chúa Trời[Em]Ngài là Vua là Chúa của ta suốt đời[C]Chúa là Đấng hằng có vô cùng Ngài [D]là Đấng ta thờ tôn[G]Ta là ai là con của Đức Chúa Trời[Em]Ta được Chúa dựng nên một cách lạ lùng[C]Chúa Ngài yêu thương ta vô bờ, ta được [D]hưởng cơ nghiệp Ngài ban trong nước thiên [G] eyes gaze at the blue skies, [Em]the many stars, the suns and moon[C]God’s glory shines through vast skies[D]Behold the works His hands formed [G]Who am I that God would mind me[Em]Who am I that all submits to [C]I am but a dust, a dew at dawn[D]I can’t comprehend amazing love[G]What then is man? [Em]He had to die?[C]That on the cross, [D]Jesus poured His blood[G]Who am I but God’s beloved child[Em]He’s my King, my Lord my whole life through[C]He’s the everlasting God, [D]I’ll worship You, my Lord.[G]Who am I but God’s beloved child[Em]God created me so wondrously [C]God so loves me boundlessly,I’ll [D]receive His inheritance in heav’n on [G]high. Chắc rằng. Chắc và rất chắc rằng. Mỗi mỗi con người đều đã hơn một lần tự hỏi mình một câu như thế. Đoạn tuổi nào cũng có lý do để hỏi. Đoạn tuổi nào cũng có một câu trả lời. Những câu trả lời không giống nhau. Mỗi câu trả lời ứng với một thời đoạn. Tùy vào những mất được những trải nghiệm mà tính chất câu trả lời ấy bi quan hay lạc quan. Nhưng phần lớn, để có câu trả lời bao hàm nhất, xác định nhất, sát với bản thân nhất thì người ta phải có một chặng trình trải nghiệm. Cụ thể là phải vào tuổi 50 trở đi, là một đoạn tuổi kinh qua khá nhiều thăng trầm của đời sống, thành bại đều cho người ta những cảm nghiệm đắt giá. Khi đó, ít nhất cũng vài phần người ta tự trả lời được “TA LÀ AI TRONG CUỘC ĐỜI NÀY?” Mỗi một người khi được sinh ra trong cõi đời này đều có một trách vụ. Nghe thì có vẻ to tát, nhưng chỉ cần để tâm suy ngẫm một chút khi đã trải qua phần lớn những thăng trầm đậm nhạt của bản thân. Rằng vì sao, lẽ ra mình phải ở vị trí kia làm việc kia mới phải, nhưng vì sao mình lại phải làm cái việc mà mình không mấy hứng thú này? Lẽ ra mình sẽ làm tốt hơn rất nhiều hiệu quả cao hơn rất nhiều giá trị sẽ đáng ngưỡng mộ hơn rất nhiều nếu… Nhưng đáng tiếc là mình không được ngồi vào chỗ đó nắm giữ vai trò đó thực thi khai triển hàng loạt những kế hoạch chiến lược mà mình đã ấp ủ hàng bao năm. Tại sao ngày đó giờ đó mình lại gặp phải một sự việc đó để cuộc đời mình rẽ sang một lối khác. Hoặc. Mình quá là may khi được làm cái việc mình đam mê yêu thích. Có thành quả có hậu quả gì thì cũng là sự lựa chọn của mình. Mình thấy hạnh phúc thấy mãn nguyện với từng thành tích nho nhỏ và mình vẫn nuôi ước vọng hoài bão cho một ngày mai tốt hơn tươi sáng hơn. Nếu ngày đó giờ đó mà mình không gặp được cơ hội này thì không biết bây giờ mình sẽ thế nào nhỉ ? Nếu cho mình sinh ra lần nữa chắc mình cũng không có lựa chọn khác. Đại để là một phần đúc kết kha khá để có thể đưa ra một khẳng định. Có điều, những ai được hanh thông hoạn lộ thành đạt ít nhất là thỏa mãn được những ước nguyện cái thủa đầu đời thì không mấy để tâm đến cái thứ vị mình đã có, cho dù có cũng không mấy khi đặt để thành câu “Ta là ai trong cuộc đời này ?”. Một phần họ không còn nhiều cầu vọng, một phần họ dành thời gian cho những thụ hưởng, phần nữa thì kha khá những người chung quanh bằng nhiều hình thái đã trả lời hộ họ rồi, kể cả khi không hoàn toàn đúng thế. Còn lại thì phần lớn những người trải qua một quãng đời dài đầy quăng quật gập ghềnh trúc trắc đau lên hận xuống, cho đến ngày đầu năm thứ tóc mà trong tay chưa hoặc không có gì gọi là đáng tự hào, cuộc sống vẫn lật bật những lo toan giằng xé, bản thân thì nội thương ngoại thương sẹo lồi sẹo lõm, cám cảnh phận đời mới lẩn mẩn nghĩ tới nghĩ lui nghĩ xuôi nghĩ ngược nghĩ miết mà không ra cái chi chi mới buột mồm “Ta là ai trong cõi đời này?”. Thông thường người ta hay dùng một điểm nhấn đáng kể nhận làm mệnh danh. Là điều gì làm tổn thương nhất, thất bại nhất, yếm thế những cái được hầu như đi vào quên lãng rất nhanh, khi được cái này rồi thì lại tiếp tục chinh phục cái khác, và được thì không biết bao nhiêu mới đủ. Vậy nên tâm thức thường chỉ ghi nhận những mục tiêu chưa được, hoặc những mất mát đã qua. Chính vì vậy, khi cần điểm lại một chặng trình thì phân lớn người ta vẫn than thở kêu ca là chính. Rất cần thiết phải nhìn nhận một cách công bằng, trước hết là với chính bản thân mình, sau nữa là các yếu tố liên quan. Bản thân mỗi người dù thế nào cũng vẫn có những khuyết thiếu. Cái đạt được phần nhiều thuộc về phần ưu điểm. Cái chưa đạt được hay chẳng thể nào đạt được thì luôn thuộc về khuyết điểm, yếu tố may rủi chỉ là sự cộng hợp. Ưu điểm thì không cần phải bàn, nhưng khuyết điểm thì ở rất nhiều góc độ. Nếu ai nhận ra đâu là những khuyết điểm và cố gắng điều chỉnh khắc phục thì có hội khả quan là rất có thể. Tuy nhiên, khá nhiều là không muốn thừa nhận khuyết điểm, nhất là những khuyết điểm thuộc về nhân cách bản chất mà có sự ảnh hưởng lớn đến vị thế và sĩ diện. Và đương nhiên đó cũng là điều căn cốt khiến cho nhiều mục tiêu mong muốn mà không thể nào chạm đến, cùng với đó là sự đổ lỗi. Để khi cẩn điểm lại “Ta là ai ?” thì họ sẽ nghĩ lẽ ra ta phải là … nhưng vì … Còn mọi thứ liên quan là gì ? Con người – Môi trường – Hoàn cảnh – Xã hội. Tất cả đều góp phần tác động. Việc của mỗi Ta là Điều – Vận. Dù có thể hay không có thể thì đó vẫn luôn là tính hai mặt luôn luôn hiện diện. Vậy nên, để chốt lại “Ta là ai trong cuộc đời này ?” thì chỉ có một đáp án Ta là Ta với đầy đủ hỉ nộ ái ố dở hay sai đúng. Một Ta thì không có nhân bản. Nhưng mỗi Ta thì đều có những điểm chung là sự bất toàn. Nếu cần một nhân danh, thì Ta nào cũng có đủ cả công lẫn tội. Vấn đề là cái nào nhiều hơn. Gút lại rằng Một Ta chỉ có một đời. Hơn nhau chỉ một tiếng cười thênh thang. . Đàm Lan Filed under Góc nhìn cuộc sống, Sống vui, Tản mạn Tagged “Ta là ai?“, Góc nhìn cuộc sống, Sống sao để lại tiếng cười thênh thang

ta là ai trong cuộc đời này